Trong yêu thương, không có khái niệm "thay thế",..

Trong Toán học, chúng ta vẫn thường thay số để giải các phương trình, hệ phương trình... Khi một nhân viên nghỉ việc, người quản lý chỉ việc chọn một người khác có năng lực để thay thế là được, dù có thể hiệu quả công việc của người thay thế không cao bằng người cũ. Một chi tiết máy gặp sự cố hư hỏng, ta cũng có thể ngay lập tức thay bằng chi tiết khác tương đương. Những chuyện thay thế như vậy trong cuộc sống vốn rất nhiều và chúng giúp cho xã hội tiếp tục vận động trong tiến trình phát triển. Song, trong tình cảm nói chung, cụ thể là chuyện tình yêu, thì khái niệm thay thế lại là cái gì đó gần như cấm kỵ mà trong mọi hoàn cảnh ta đều không nên áp dụng dù với lý do nào.

Chuyện hợp tan trong tình yêu từ ngàn vạn năm xưa đến muôn triệu năm sau vẫn thế - không thể cưỡng cầu. Nếu có một lúc nào đó phải nói tiếng chia tay thì dẫu vui, dẫu buồn ta vẫn phải thừa nhận rằng đó là một phần tất yếu của cuộc sống và ta chẳng thể làm gì hơn là chấp nhận sự thật ấy để rồi cố gắng đi tiếp quãng đường đời còn lại của mình. Cố gắng níu kéo, cầm giữ một tình yêu, trong một chừng mực nào đó, cũng tốt thôi, miễn là cái cách mà người ta dùng để giữ nhau không "nhuốm màu... tà đạo" - không bạo lực hay phải vận dụng kỳ mưu. Nếu không thể giữ được nhau, một sự "giải thoát" cho cả hai là điều cần thiết để cả hai bên đối tác có thể thảnh thơi kiếm tìm hạnh phúc mới cho riêng mình.

Thế nhưng kiếm tìm hạnh phúc mới trong trường hợp này lại không đồng nghĩa với việc ta ngay lập tức có một người yêu mới. Trái tim con người không giống bộ nhớ của một chiếc máy vi tính nơi ta có thể tha hồ sử dụng các lệnh sao chép, điều chỉnh, xoá... đơn giản như vài động tác nhấn chuột. Thậm chí cả đối với chiếc máy vi tính không có linh hồn thì sau khi đã xóa một tập tin, nội dung tập tin vẫn còn nằm trong Recycle Bin kia mà, để lúc nào đó tình cờ lục lại, bạn sẽ bắt gặp "ngày xưa" vẹn nguyên như mới, bất cứ lúc nào cũng có thể quay về chỉ với một lệnh restore.

Đã có không ít bạn trẻ mang theo mình cái ý nghĩ kỳ lạ ấy - có ngay một người yêu mới để trêu tức, để trả thù người cũ, để người ấy biết rằng ta cũng "đắt giá" như ai. Bạn mong muốn người ấy phải hối hận vì đã bỏ rơi bạn mà quay lai van xin một chút tình để bạn có cơ hội trút cơn hờn dỗi? Thế bạn có chắc rằng người ấy sẽ "tức", sẽ hối hận như bạn mong đợi không?

Khi không còn yêu nhau thì dù bạn có yêu 100 hay 1000 người đi nữa, với người ta phỏng có khác biệt gì đâu. Thậm chí biết đâu người ấy sẽ chẳng cảm thấy vui vì đã "thoát" khỏi bạn. Ngược lại, nếu như người ta vẫn còn yêu bạn thì nào có hay chi trong việc làm tổn thương người? Chắc bạn chưa quên rằng người ấy, mới đây, vẫn còn là người bạn hết lòng yêu. Và cũng xin bạn đừng quên rằng trong trường hợp này bạn cũng đã đồng thời làm tổn thương luôn cả cái người đang ở ngay bên cạnh bạn. Làm sao ai có thể không buồn khi biết mình chỉ là một "diễn viên" đóng thế vai, một casscadeur trong vở kịch tình yêu của người khác. Nên chăng?

Lại nói, đến với một người mà trong tim lúc nào cũng là hình ảnh của một người khác thì liệu bạn có thể nào toàn tâm toàn ý với cái mà lúc này bạn đang gọi là tình yêu? Mà, một khi đã không thể sống trọn vẹn cho tình yêu, bạn làm sao lấp được những khoảng trống, những chông chênh luôn có giữa hai người để giúp tình yêu ấy đơm hoa kết trái? Hạnh phúc làm sao có thể tạo dựng chỉ bằng sự cố gắng của chỉ một người? Kết cục đổ vỡ của những chuyện tình thay thế rồi cũng sẽ đến. Nghĩ mà xem! Theo đuổi một tình cảm mà bạn biết chắc là không có đoạn kết phải chăng là sự phí phạm thời gian, công sức, và xa hơn là làm chai lỳ đi cảm xúc của chính mình? Có đáng không, hỡi bạn tôi?

Hẳn nhiên, khi chia tay một mối tình, cái khoảng trống mà người ra đi để lại trong bạn là rất lớn và cảm giác hụt hẫng, chới với ấy sẽ ném bạn vào những khoảng tối mênh mông. Buồn, đau, và biết bao nhiêu trạng thái tiêu cực khác sẽ đến với bạn. Khó chịu lắm và cũng quá xót xa, nhưng ngoài duy nhất cách chịu đựng và chống lại chúng mong một ngày chúng tự giác rời khỏi bạn, bạn không còn giải pháp nào tốt hơn. Mang một người khác lấp đầy những khoảng trống kia có thể tạm giúp bạn xoa dịu được những cơn đau nhưng tiếc thay đấy chỉ như một liều thuốc giảm đau tức thời chứ không trường cửu. Một ngày nào đó, khi thuốc mất tác dụng, bạn sẽ lại tiếp tục đau, và lần này sẽ còn đau hơn nữa bởi lúc này bạn phải gánh thêm cả những "tác dụng phụ" của liều thuốc mà chính bạn đã uống vào. Mọi thứ đều có cái giá của nó cả nên nếu không muốn trả giá, đừng đa mang để mà chi.

Chuyện tình yêu muôn đời vẫn thế: đến, không ai cản được; đi, chẳng thể cưỡng cầu. Hãy cứ thuận theo tự nhiên, với những gì mà cuộc sống mang đến. Hãy cho mình một khoảng lặng để có thể nhìn lại những ngày tháng đã đi qua và chuẩn bị cho mình một ngày mai khác. Không ai có thể xây dựng một lâu đài tình ái trên đống hoang tàn, đổ nát của một mối tình thì bạn ơi đừng cố gắng thay thế tức thời một tình yêu, một người yêu. Cái giá phải trả sẽ lớn hơn nhiều đấy!

Một lần cho mãi mãi !

Yesterday,...

Tôi viết bài này để dành cho tôi, cho người tôi yêu, cho tất cả những ai đã từng vấp ngã!

"Hôm qua vấp ngã để hôm nay đứng dậy và vững bước cho ngày mai"

Mỗi chúng ta sinh ra và lớn lên đều có những buồn - vui, những vấp ngã của cuộc đời và cả những thành công nữa. Tất cả những điều đó đều để lại cho chúng ta những bài học kinh nghiệm quý báu trong cuộc đời, thậm chí, để có được nó ta phải trả giá bằng cả tình yêu và hạnh phúc của bản thân. Những gì đã qua thì khó có thể nào lấy lại được. Bởi vì đó là “ngày hôm qua”!

"Ngày hôm qua" bạn là ai? Bạn làm được những gì? Những gì còn đọng lại trong bạn? Và trong suy nghĩ của mọi người xung quanh? Với tôi, ngày hôm qua có rất nhiều điều để nói, để nhớ, để luyến tiếc mà ngày hôm nay và cũng có thể là mãi tận sau này cũng không bao giờ lấy lại được nữa.

“Ngày hôm qua” - tôi được sinh ra để ngày hôm nay có được tình yêu thương của Cha, Mẹ, của người thân và bạn bè.

“Ngày hôm qua” - tôi là một đứa trẻ, được sự chăm sóc âu yếm của mọi người, để ngày hôm nay tôi có trách nhiệm cũng như vai trò chăm sóc em, của mình như vậy.
“Ngày hôm qua” - bước chân đầu tiên vào lớp 1 còn e dè để giờ đây có được những kiến thức cho bản thân mình và làm những việc có ích cho xã hội.

“Ngày hôm qua” - bước những bước đầu tiên chưa vững để ngày hôm nay là chỗ dựa vững chắc cho người thân và bè bạn.

“Ngày hôm qua” - tôi chỉ đường cho một đứa trẻ để sau đó tôi nhận được một nụ cười và một cái nháy mắt thân thương.

“Ngày hôm qua” tôi dắt tay một cụ già sang đường và rồi được nhìn thấy hạnh phúc khi cụ ôm cô cháu nhỏ của mình đang đứng đợi ở cổng.

"Ngày hôm qua" gặp được một người bạn tuyệt vời để hôm nay mong mỏi ngày gặp lại, để nắm tay nhau chuyện trò.
“Ngày hôm qua” tôi đã khóc vì những lỗi lầm mắc phải, để ngày hôm nay tôi lại khóc trong niềm vui và hạnh phúc.

“Ngày hôm qua” biết làm một điều tốt để cảm thấy hạnh phúc và vui sướng khi thấy niềm vui ánh lên trong mắt người khác .

“Ngày hôm qua” biết viết cho mình câu “hãy luôn cố gắng” để ngày hôm nay thấy mình thành công hơn ngày hôm qua.

“Ngày hôm qua” biết bỏ qua chuyện buồn để ngày hôm nay mình sống trong niềm vui, niềm tin và hy vọng.

“Ngày hôm qua” biết đọc một cuốn sách hay để ngày hôm nay vận dụng nó vào trong cuộc sống, hàng ngày.

“Ngày hôm qua” biết vượt lên chính mình,

“Ngày hôm qua” biết thu lượm những kinh nghiệm của cuộc sống này để hoàn thiện mình hơn nữa,

“Ngày hôm qua” đã vấp ngã một vài lần để hôm nay mình vững bước hơn,

“Ngày hôm qua” không chịu chăm chỉ luyện rèn học tập để ngày hôm nay mới biết mình kém cỏi,

“Ngày hôm qua” đánh mất mình để ngày hôm nay mới thấy được giá trị của cuộc sống, của tình yêu quan trọng đến nhường nào!

“Ngày hôm qua” không biết nghe một người muốn nói với mình để ngày hôm nay mới thấy được giá trị của sự lắng nghe và chia sẻ

“Ngày hôm qua” bước chân ra đi để hôm nay thấy được sự khó khăn khi muốn quay trở lại,

“Ngày hôm qua” có một quyết định đúng đắn để ngày hôm nay mình cảm thấy tự tin hơn,

“Ngày hôm qua” nhận được một lời nhắn chúc mừng để thấy được giá trị của sự quan tâm, động viên,

“Ngày hôm qua” được gặp EM để ngày hôm nay biết như thế nào là tình yêu, niềm vui và hạnh phúc.Biết chai sạn dần đi và cần phải biết chấp nhận vì đời vẫn còn nhiều nghịch lí!

“Ngày hôm qua” gặp được một người tốt để thấy mình cần phải làm nhiều việc tốt hơn nữa.

Xin cảm ơn "ngày hôm qua" đã cho tôi sinh ra để ngày hôm nay tôi được yêu thương và nhận lấy những thương yêu!

“Ngày hôm qua”, “ngày hôm qua”, “ngày hôm qua” bạn làm được những gì để ngày hôm nay nhìn lại không có điều gì hối tiếc? Đừng để tháng ngày trôi qua trong tẻ nhạt, muộn phiền, bạn hãy làm dù chỉ một điều tốt mỗi ngày, từng ngày... Để ngày hôm nay lại thấy mình đã có những cố găng hơn nhiều ngày hôm qua!

Một lần cho mãi mãi !

Chơi vơi !



Xưa kia
Xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt,
Để rồi hôm nay
Gần ngay trước mắt mà xa tận chân trời,


Một lần cho mãi mãi !

Ca + Fe =?

Nhật kí... ngày, tháng, năm,..

Hôm nay mình đến quán cà phê làm việc sau giờ học như mọi ngày, và có một nhóm khách mới vào, câu chuyện của họ làm mình dị ứng quá

- Ôi nói thật với chúng mày chứ cái bọn 9x bây giờ nói chuyện được 2 câu là nhạt, cái bọn đấy toàn thích những thứ rẻ tiền

- Ờ nhưng mày chả suốt ngày khen mấy em 9x xinh còn gì

- Thôi đi, chơi chơi thì được, chứ sao yêu được loại đấy....

Mình cũng chẳng biết nữa, nhưng hình như những người mình biết bây giờ đều không như thế...

Mình biết có một người ngố ngố tồ tồ vẫn thi thoảng cho mình mượn sách, và mỉm cười rất dễ thương...

Mình biết có một người bé nhỏ, đã sai lầm rất nhiều, nhưng còn biết đứng dậy. Người ta đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại...

Mình biết có một người biết yêu một cách trong sáng và chân thành, và lúc nào cũng ấm áp ngọt ngào như là nắng...

Mình biết có một người luôn hướng về phía trước, lúc nào cũng mạnh mẽ và giỏi giang, và thực ra chị ấy cũng khá là yếu đuối...

Mình biết có một người đã từng sống hối hả một cách vô nghĩa, nhưng bây giờ luôn đem lại cho mọi người những cơn gió mát lành...

Và mình biết khi cần thì bạn bè mình sẽ đến và sát cánh bên nhau, hình như những cái đó không vô nghĩa, nhạt nhẽo và rẻ tiền như người ta nói.

Tự dưng mình muốn ‘mặc kệ người ta nói’ quá đi!

_______________________________________________________

Mười mấy tuổi đầu, thường thì con người ta suy nghĩ hãy còn ấm áp và trong trẻo như là nắng, ngọt ngào và dễ chịu. Mười mấy tuổi đầu, có đôi khi trẻ con thích rong chơi phiêu lưu khắp chốn để tìm cho mình một con đường riêng, giống như là gió. Cũng có đôi khi trẻ con phải gồng mình lên để lớn, phải mạnh mẽ và cứng cỏi như là những trận bão. Rồi cũng có lúc thích bay bổng mơ mộng như mây, chẳng hiếm khi sai lầm và làm người khác phải phiền lòng hay gây ra những sự chẳng mong muốn. Tất cả cũng rồi để lớn. Sao có thể bắt một cái cây lớn trên đất màu mỡ trải qua giai đoạn trưởng thành giống như một cái cây phải lớn trên đất đai cằn cỗi? Và dù có là ai đi chăng nữa, thì cũng có những giai đoạn thời tiết thất thường, vậy mà rất nhiều người vội quên... Phải trải qua nhiều nắng mưa thì cây non mới lớn thành cây đại thụ vững chắc. Hãy để cho cây lớn...


Một lần cho mãi mãi !

Không có gì là mãi mãi!

* Trước 23 tuổi, tình yêu đối với bạn có chút ngây thơ và đơn giản, bạn tin rằng tình yêu đó sẽ dài lâu mãi mãi... Nhưng đến tuổi 23 bạn cần phải hiểu nhiều đạo lý hơn, thậm chí có đạo lý bạn sẽ phải trải qua cả cuộc đời mới có thể hiểu thấu. Đến tuổi 23, bạn cần nhận biết yêu không chỉ đơn giản là yêu mà cần phải xác định rõ những điều sẽ xảy ra trong tương lai để nhìn nhận về tình cảm của mình

* Trước 30 tuổi người ta yêu không tiếc thân mình, còn đến tuổi 30 thì lại thích làm việc đến quên thân mình. Tuy nhiên, bất luận là trước 30 hay sau 30, cho dù là thích yêu hay thích làm thì bạn cũng nên ghi nhớ sức khỏe đối với con người là tối quan trọng. Cho nên từ bây giờ bạn hãy quan tâm đến sức khỏe của bản thân mình nhiều hơn.

* Ở tuổi đôi mươi bạn sẽ có rất nhiều anh chàng theo đuổi. Nếu không thích họ thì bạn cũng đừng nên coi nhẹ họ, cần phải biết trân trọng tình cảm của đối phương. Đôi khi bạn mất đi những thứ quý giá mà bản thân không biết.


* Thất tình, chỉ có hai khả năng, một là bạn yêu anh ta còn anh ta không yêu bạn và ngược lại. Nếu như bạn yêu một người không yêu bạn hoặc thậm chí anh ta chưa từng bao giờ yêu bạn thì cũng đừng nên than tiếc. Bởi vì điều bạn mất đi chỉ là một người không yêu bạn. Có gì để bạn phải nuối tiếc?

* Đừng vì cô đơn mà vội vàng tìm kiếm bạn trai. Vội vàng thường làm hỏng việc, vả lại khi người phụ nữ cô đơn sẽ tự học được rất nhiều điều. Tại sao bạn không lợi dụng khoảng thời gian tự do tự tại này để xây dựng cho mình thái độ sống độc lập. Sự độc lập tự chủ sẽ khiến bạn trở thành một cô gái đầy sức hút đấy.

* Hãy tự tin bởi điều đó sẽ mang đến cho bạn cả một thế giới tươi đẹp.

* Tình yêu vốn dĩ không có sự công bằng. Không phải bạn cứ yêu người ta hết lòng thì sẽ được đáp lại như vậy. Khoảng cách giữa hạnh phúc và tổn thương trong tình yêu không xa nhau là mấy.

* Không có gì là mãi mãi vậy đừng hỏi làm thế nào để có thể mãi mãi. Trong cuộc sống có nhiều điều không thể lý giải là vì sao. Thế nên, bạn hãy yêu bản thân mình, yêu cuộc sống, chăm sóc cho người thân để không cảm thấy nuối tiếc về bất điều gì


Một lần cho mãi mãi !