
Em có biết anh yêu em và yêu em nhiều lắm nhưng hãy quên đi bởi 1 tình yêu giờ đã quá muộn màng, con phố mưa giăng, chỉ anh thầm lặng. Giọt mưa rơi mãi sao không xóa nhoà những kí ức ngày xưa? Cuộc tình hồn nhiên, nụ hôn đầu tiên thành mưa bong bóng trôi thật xa sao em cứ đi tìm? Hãy giữ lấy cuộc tình này vào sâu trong kỉ niệm đã khiến anh mơ và anh vẫn nhớ những ngày mình đã đến bên nhau.
Mưa về trên khúc hát, lắng u buồn đợi bóng hình ai, như tìm về thoáng hương xa, con đường giờ là kỉ niệm, giọt sương lặng lẽ bên em, đọng trên đôi mắt vô tư, để buồn cho con phố nhỏ, để 1 người đến vấn vương!
Đi bên em chiều trên lối vắng, phố xa phố xa ngỡ như thật gần. Đôi vai em gầy trong chiếc lá, giờ là đợi chờ nhớ mong mùa xuân. Trên tay em nụ hoa vần nở, phố xa phố xa ngỡ như thật gần. Câu yêu thương chìm trong nỗi nhớ, mơ về 1 ngày có mưa êm đềm.
Mưa về trên khúc hát,lắng u buồn đợi bóng hình ai? Như tìm về giấc mơ xa, mây mờ giờ là kỉ niệm. Mùa thu lặng lẽ trôi đi, mùa đông lạc giữa tình yêu, xuân về như có nắng hạ, bốn mùa mưa vẫn đợi em!
Một lần cho mãi mãi!